Nơi đây không chỉ là điểm hẹn dành cho người thích uống cà phê, mà còn lưu giữ nhiều kỷ niệm của bà Năm cùng gia đình. Hơn 50 năm qua, quán vẫn không một ngày ngơi nghỉ từ khi ở bến xe cho đến bây giờ chuyển về đường Phan Bội Châu.
Không gian quán chừng 20 m2, chỉ gồm vài chiếc bàn ghế gỗ bên trong và đặt thêm ở vỉa hè nhưng đã thành chỗ quen của người Đà Lạt, nhất là những người trung niên và cao tuổi. Hơn nữa, nhiều khách du lịch đến thành phố cũng dừng chân ở quán vì sự đông đúc thu hút từ cái nhìn đầu tiên.
Bà Năm vẫn ngày ngày đứng chế từng mẻ cà phê cho thực khách. Ảnh: Phong Vinh |
Chiếc vợt dùng để pha được trụng nước sôi trước khi cho bột cà phê đã xay vào rồi chế nước. Vợt nằm gọn trong ấm thủy bằng nhôm được thêm 3, 4 lần nước sôi là được một mẻ cho khách. Mẻ đầu tiên luôn là ngon nhất, có màu đen đậm, tỏa mùi thơm nức mũi. Ly tách cũng được đựng trong một chiếc nồi nhôm trên bếp để giữ được độ nóng.
“Tôi không biết cà phê vợt hay pha phin ngon hơn, vì mấy chục năm nay chỉ gắn với chiếc vợt này”, bà Năm chia sẻ. Bà còn dí dỏm khi nói rằng không có bước nào khó trong công đoạn pha chế vì có lẽ đã quá quen thuộc với công việc.
Dù có lúc khách đông, bà luôn là người pha từng ly không bỏ sót. Đôi tay có run rẩy vẫn cẩn thận cho ra những giọt cà phê để lại hương vị đậm đà.
Cà phê vợt thường không có độ sánh đặc như pha phin, nhưng có mùi thơm lâu. Vị đắng đậm đà và mùi thơm của từng giọt cà phê vẫn để lại dư vị sau khi uống hết.
Ly cà phê cùng ấm trà quen thuộc đã trở thành ký ức của nhiều người. Ảnh: Phong Vinh |
“Tôi uống cà phê của chị Năm từ những năm 60 mấy, đến giờ đã rất nhiều năm mà vị vẫn như ngày ấy”, một khách trung niên cho hay.
Đến với quán nhỏ nằm ngay mặt đường đơn sơ nhưng khách dù quen hay lạ cũng thấy được chút đặc biệt. Đó có thể là câu chuyện của một chị bán vé số, chuyện xe ôm chạy ẩu, là trận cười rôm rả của các bạn trẻ hay hình ảnh khói thuốc tỏa ra từ những người đàn ông tóc đã hai màu.
Khách quen có, khách đến lần đầu cũng có, đôi khi chẳng ai quen ai nhưng không khí buổi sớm ở đây lúc nào cũng rôm rả và gần gũi. Hễ nhắc đến quán cà phê vợt bà Năm thì bất kỳ ai từng ghé qua đều tấm tắc khen.
Ở Đà Lạt buổi sớm, người ta thường gọi một ly cà phê nóng chứ hiếm ai uống với đá. Một phần để xoa đi cái lạnh, một phần là để nếm trọn vị cà phê hơn. Ảnh: Phong Vinh |
Xem thêm: Quán cà phê vợt lâu đời nhất Sài Gòn
Post a Comment