Matthew Kepnes, blogger trang Nomadic Matt, từng khám phá nhiều cảnh đẹp khắp đất nước chùa vàng, nhưng anh có cảm xúc đặc biệt tiêu cực với đảo thiên đường Koh Phi Phi. Dưới đây là những lời chia sẻ của blogger Mỹ.
Tôi định tới Koh Phi Phi vào năm 2005, nhưng trận sóng thần chết chóc đã phá hủy hòn đảo này vào năm 2004. Hàng nghìn người mất mạng và bị thương vào ngày định mệnh 26/12 năm ấy. Toàn bộ đường bờ biển thơ mộng của Thái Lan biến thành đống đổ nát, Koh Phi Phi hứng chịu cú giáng mạnh nhất.
Vẫn giữ lòng quyết tâm và mong muốn góp chút sức lực vào quá trình tái xây dựng hòn đảo, tôi chọn Koh Phi Phi là điểm dừng đầu tiên tại Thái Lan khi bỏ việc để đi vòng quanh thế giới năm 2006.
Những công trường ngổn ngang khắp nơi, khách du lịch đang quay trở lại Koh Phi Phi vào thời điểm đó, một số còn giúp gây dựng lại cơ sở hạ tầng. Chính quyền hứa hẹn sẽ biến hòn đảo thành một điểm du lịch bền vững hơn, tất cả đều hạ quyết tâm.
Dĩ nhiên, mọi thứ không đẹp như những tấm bưu thiếp. Dải cát dọc bờ biển lổn nhổn những mảnh san hô dạt lên, nhưng ngay ngoài thị trấn là bãi Dài (Long Beach) nguyên sơ với những con rùa bơi lội gần bờ cát trắng.
Tôi không yêu Koh Phi Phi, nhưng vẫn nghĩ nếu chính quyền thực sự hạn chế phát triển như đã nói, nơi này đã không tệ đến thế.
Matthew tận hưởng kỳ nghỉ tại vùng biển Thái Lan. Ảnh: Matthew Kepnes. |
Năm 2008, tôi trở lại hòn đảo hai lần khi đang sống tại Bangkok, hóa ra họ đã không giữ lời hứa năm nào: Lại một lần nữa Koh Phi Phi phát triển quá nóng. Khách sạn mọc lên như nấm, thuyền bè kết lại thành hàng dài vô tận, những gánh hàng rong biến mất, thay vào đó là hàng loạt resort, khách du lịch đông như kiến, nhạc xập xình khắp nơi...
Thiên đường trở thành điểm nóng du lịch, giá cả leo thang. Bãi Dài vẫn là góc duy nhất còn hoang sơ trên hòn đảo, nhưng những nhà khách nhỏ bắt đầu nổi lên. Chẳng bao lâu nữa toàn bộ hòn đảo sẽ bị bê tông hóa.
Năm 2010, mọi thứ còn tệ hơn gấp 10 lần hai năm trước. Vịnh Maya, từng nổi danh từ bộ phim The Beach, dù vẫn đẹp nhưng khách chật như nêm, với vô số resort. Những tour thăm đảo đưa khách tới các bãi tắm ngập xác san hô, mặt nước váng một lớp dầu rò rỉ từ thuyền bè.
Tôi rời đi trong lòng thấy khó chịu ghê gớm. Hòn đảo đông đúc, bẩn thỉu, đầy rẫy những du khách say xỉn, thức ăn dở tệ, người địa phương không thân thiện và môi trường ô nhiễm vì phát triển nóng. Tôi không đổ lỗi cho người dân - bởi khi họ "hứng" đủ những ổn ào hàng ngày từ những vị khách ưa tiệc tùng, họ sẽ không quan tâm nữa.
Tới cuối tháng 1 vừa qua, tôi quay lại hòn đảo một lần nữa. "Tôi tưởng anh ghét nơi này lắm cơ mà. Tại sao anh lại đến đây?", một độc giả hỏi khi tình cờ gặp tôi.
Tôi giải thích rằng mình muốn cập nhật sổ tay du lịch trên blog, nên phải đến để chứng kiến tận mắt. Anh ấy chỉ cười: "Anh bạn à, chẳng có gì thay đổi cả".
Anh ấy nói đúng. Dù lần tới sổ tay du lịch có cần cập nhật, tôi cũng không cần tới Koh Phi Phi nữa - càng ngày tôi càng ghét nơi này. Vịnh Maya hư hại nặng nề hơn, với những căn lều, quầy bar ăn vặt, nhà tắm hay thậm chí cả khu vực hút thuốc, rác bừa bãi khắp nơi.
Video: Mauricio Lauffer.
Chính quyền thu phí 20 baht (15.000 đồng) cho một lần thăm đảo, dùng vào công tác bảo vệ môi trường. Bãi Dài được bê tông hóa với những resort và khách sạn khổng lồ, âm nhạc ồn ào suốt ngày đêm, những quán bar nối tiếp quán bar như bất tận, giá cả cao ngất... Rác và nước thải được xả thẳng ra biển.
Tôi biết gần đây chính quyền quyết định đóng cửa vịnh Maya trong mùa thấp điểm để thiên nhiên có thể hồi phục. Đây là một bước đi đúng đắn, nhưng tôi nghĩ điều đó không thay đổi quá nhiều - bởi hòn đảo đã quá phát triển. Họ cần loại bỏ toàn bộ cơ sở hạ tầng tại đây, giới hạn lượng khách du lịch tới và để môi trường có "nhịp nghỉ".
Tôi đã dành 13 năm để sống hoặc khám phá Thái Lan, tôi đã đến khắp mọi nơi trên đất nước này. Koh Phi Phi là một trong những nơi phát triển du lịch tệ nhất của Thái Lan. Hòn đảo này không có nét gì riêng so với những nơi khác, đất nước chùa vàng không thiếu những hòn đảo nhiệt đới tuyệt đẹp như Koh Mak, Koh Adang hay Koh Lanta. Đây là những miền đất bạn thấy trên bưu thiếp. Nếu muốn tiệc tùng mà không sợ cháy túi, bạn có thể tới Koh Chang, Koh Samui, Koh Phanang hay Ko Tao.
Tôi không thể hiểu tại sao người ta thích đến đó, tôi đã hỏi nhiều người mình từng gặp - câu trả lời thường là: "Nghe nói những bữa tiệc rất sôi động, tôi muốn đến vịnh Maya. Không biết nữa, nơi ấy nổi tiếng cũng vì lý do nào đó, phải không?".
Nếu đang tìm kiếm một thiên đường biển, chốn tiệc tùng, lặn biển, hải sản hay giá cả rẻ hơn, có vô số hòn đảo tuyệt vời hơn Koh Phi Phi.
Con đường lát gạch dẫn ra biển, san sát nhà cửa hai bên. Ảnh: Matthew Kepnes. |
Post a Comment